Tuy Hòa, sóng cao cả thước...

Thứ Năm, 20 /10/2022 07:56

Những ngày này, bờ biển Tuy Hòa (Phú Yên) sóng bạc đầu ập vào bờ cao cả thước, người địa phương cũng không dám bước chân xuống biển. Dự báo thời tiết cứ loan tin liên tục bão nối bão ngoài khơi, cứ chờ chực ào vào đất liền, nên mùa này Tuy Hòa vắng bóng du khách.

“Cao điểm du lịch em chạy ngon à anh. Trừ hết chi phí, em kiếm ngoài 20 triệu đồng. Mùa này kiếm được một nửa là tốt rồi anh”- Thiện, một tài xế taxi trẻ gốc Tuy Hòa, nói với chúng tôi trên đường đến quán bánh canh hẹ Thành Tâm. Cùng với các đồng nghiệp của mình, nhóm của Thiện hùn tiền lập bãi chia tài đón khách mỗi ngày ở khách sạn SaLa, khách sạn Công đoàn cạnh bờ biển.

Quán bánh canh hẹ Thành Tâm trên vỉa hè đường Điện Biên Phủ (TP.Tuy Hòa)

Bánh canh hẹ là món ăn dân dã phổ biến nhất ở Phú Yên. Dù dân dã, nhưng bánh canh hẹ Phú Yên không chỉ giúp bao người lao động nghèo no bụng ấm lòng, mà còn giúp không ít người “xứ nẫu” ổn định cuộc sống ở Sài Gòn hoa lệ với nồi bánh canh hẹ bán mỗi chiều về. Thành Tâm là quán bánh cạnh hẹ vỉa hè đường Điện Biên Phủ ở Tuy Hòa- ngay đối diện Trường Chính trị tỉnh Phú Yên.

Để có tô bánh canh hẹ ngon, người ta làm nước dùng nấu xương cá, lọc kỹ rồi nêm chút đỉnh cho ra hương vị thanh ngọt, thoảng chút mùi biển. Chả cá làm từ 3 đến 5 loại cá không quá đắt tiền để tô bánh canh tới tay người ăn. Hẹ sẻ là giống hẹ nhỏ xíu, xắt nhuyễn rắc ngập màu xanh rì. Bánh canh làm từ gạo Phú Yên, loại gạo có cái đặc biệt là nấu cơm có thể không ngon, nhưng làm thành bánh tráng và bánh canh thì hết chỗ chê.

Bánh canh hẹ có hương vị thanh ngọt, thoảng chút mùi biển

Chị Thơ chủ quán nói chỉ có hẹ sẻ là đặt người ta đi thu gom rồi giao, chớ mấy nguyên liệu khác là tự làm tất. Hầu như nhà nào ở Phú Yên nói chung và tại TP.Tuy Hòa nói riêng, đều trồng ít hẹ sẻ để dùng. Nhà không đất thì trồng thùng xốp, nhà có đất thì trồng vài ba luống. Bởi vậy, phải có người đi thu gom mới đủ hẹ sẻ để bán bánh canh. Giống hẹ này khi sắt nhuyễn rắc tô bánh canh, không chỉ khiến lên màu xanh rì bắt mắt, mà còn thơm lựng bắt mũi.

Chúng tôi xì xụp húp bánh canh hẹ, nóng và ngon đến toát mồ hôi, với mức giá 30.000 đồng cho một tô đặc biệt. “Cao điểm du lịch tui bán hơn 50 ký bột (đã làm thành cọng bánh canh), nay chỉ có người địa phương ăn nên giảm còn 25 tới 30 ký là hết ga. Cũng nhiều ngày nay mới thấy có người Sài Gòn như mấy chú ghé ăn à nghen”- chị Thơ cười bảo. Chị chủ quán này còn cho biết, một ký bột múc được 7 tô bánh canh hẹ.

Sóng cao cả thước ở Tuy Hòa không chỉ ảnh hưởng du lịch, dịch vụ, mà còn khiến dân đi biển phải “treo ghe, treo tàu”. Không như Bình Định và Khánh Hòa giáp ranh hai đầu Bắc Nam, nơi có nhiều vịnh nên sóng êm gió lặng, Phú Yên hầu hết bãi ngang nên sóng to gió lớn thường xuyên ập vào, khiến cuộc sống bà con nơi đây càng thêm khó khăn.

Quảng trường TP.Tuy Hòa rộng và đẹp, song mấy ngày này vắng người

Dân bãi ngang ở Phú Yên nay phải “tự bơi” vì không còn chính sách hỗ trợ thẻ BHYT 100% như trước. Dân làm nghề biển cũng lắm người khá giả, nhưng chủ yếu là các chủ tàu, chủ ghe. Còn bạn ghe, bạn tàu chả dư giả gì, cuộc mưu sinh cũng cao thấp ngược theo con sóng, sóng cao thì ăn cơm cá bổi, sóng thấp thì ăn cơm cá thu...

Mùa này ghé Tuy Hòa nhịp sống thiệt là chậm, ngoài tiếng sóng gầm thét cận bờ, mấy âm thanh khác vốn có nơi đô thị thủ phủ một tỉnh im ắng đến lạ thường. “Coi dẫy chớ ít hôm nữa lại chộn rộn anh à. Sóng êm bể lặng là khác liền hà. Cuộc sống mà anh, bữa dẫy bữa khác chớ...”- Thiện, tài xế taxi nói nguyên giọng “xứ nẫu”.

Người Tuy Hòa nói riêng và Phú Yên nói chung, hay cười giống hẹ trâu ở đồng bằng: Nó to đẹp mà không ngon, sao bằng hẹ sẻ nhỏ rí ri mà đậm mùi thơm lựng. Bên cạnh việc thể hiện tình yêu quê cha đất tổ với những sản vật địa phương, lối “nói yêu” về hẹ sẻ còn khắc họa tinh thần lạc quan yêu đời của người dân nơi đây. “Dẫy mới bám quê, bám biển được chớ anh...”- Thiện trải lòng với nụ cười miệt biển.

Thanh Giang