FA ký hợp đồng với Thomas Tuchel: Bóng đá Anh đã cởi mở hơn
Trong một động thái gây chấn động làng túc cầu Anh quốc, LĐBĐ Anh (FA) đã chính thức bổ nhiệm Thomas Tuchel làm tân thuyền trưởng của Tam Sư. Quyết định này đánh dấu sự trở lại của một chiến lược gia ngoại quốc vào vị trí cao nhất của bóng đá Anh, sau gần hai thập kỷ kể từ thời Fabio Capello.
Ranh giới cuối cùng
Nhìn lại quá khứ, chúng ta không thể không nhớ đến làn sóng phản đối dữ dội khi Sven-Goran Eriksson trở thành HLV ngoại đầu tiên dẫn dắt Tam Sư. Những biểu ngữ phản đối, những lời chỉ trích gay gắt từ giới chuyên môn và truyền thông đã tạo nên một bầu không khí căng thẳng chưa từng có. Nhưng giờ đây, với sự xuất hiện của Tuchel, phản ứng dường như đã dịu đi đáng kể. Liệu đây có phải là dấu hiệu cho thấy bóng đá Anh đã trở nên cởi mở hơn, hay đơn giản là họ đã nhận ra sự cần thiết phải có một "bàn tay thép" để đưa đội tuyển vượt qua ranh giới cuối cùng?\
Quyết định bổ nhiệm Tuchel đánh dấu một bước ngoặt bất ngờ trong chiến lược phát triển của FA. Sau hơn một thập kỷ đầu tư vào St George's Park với mục tiêu đào tạo những HLV bản địa chất lượng cao, FA dường như đã quay lưng lại với chính triết lý mà họ đã xây dựng. Tuy nhiên, nhìn vào thực tế phũ phàng của bóng đá Anh, có lẽ chúng ta sẽ hiểu được lý do đằng sau quyết định này.
Kể từ năm 1997, chưa có HLV người Anh nào giành được danh hiệu châu Âu. Chức vô địch quốc nội cuối cùng do một HLV bản địa mang về đã là câu chuyện từ 32 năm trước. Thậm chí, trong 20 năm qua, các chiến lược gia Anh chỉ có vỏn vẹn 44 trận dẫn dắt tại Champions League. Những con số này phản ánh một sự thật đau lòng: bóng đá Anh đang tụt hậu so với phần còn lại của châu Âu về mặt chuyên môn huấn luyện.
Cứu cánh
Trong bối cảnh đó, Thomas Tuchel xuất hiện như một vị cứu tinh với bảng thành tích đáng nể: chức vô địch Champions League cùng Chelsea, hai chức vô địch Ligue 1 với PSG, và mới đây nhất là chiến tích đưa Bayern Munich đến ngôi vương Bundesliga. Đây là một "người chiến thắng" đích thực, một chiến lược gia đã được tôi luyện qua những môi trường khắc nghiệt nhất của bóng đá châu Âu.
Tuy nhiên, câu hỏi đặt ra là: liệu thành công ở cấp độ câu lạc bộ có thể chuyển hóa thành thành công ở đấu trường quốc tế? Lịch sử đã chứng minh rằng đây là hai môi trường hoàn toàn khác biệt. Hãy nhìn vào trường hợp của Fabio Capello, một "bậc thầy" với 7 chức vô địch quốc gia ở Italy và Tây Ban Nha, nhưng lại thất bại thảm hại khi dẫn dắt Tam Sư. Ngược lại, Gareth Southgate, với thành tích khiêm tốn ở Middlesbrough, lại đưa Anh đến hai chiến dịch giải đấu lớn thành công nhất kể từ năm 1966.
Bóng đá quốc tế đòi hỏi một tập hợp kỹ năng khác biệt. Đó không chỉ là về chiến thuật và kỹ thuật, mà còn là về khả năng xây dựng tinh thần đồng đội trong một thời gian ngắn, về việc đối phó với áp lực khổng lồ từ cả một quốc gia. Đó là lý do tại sao những HLV như Luis de la Fuente hay Lionel Scaloni, dù không có thành tích nổi bật ở cấp độ câu lạc bộ, lại có thể đưa đội tuyển quốc gia của họ đến đỉnh cao châu lục và thế giới.
Tuy nhiên, Tuchel có một lợi thế mà Eriksson và Capello không có: kinh nghiệm làm việc tại Premier League. Thời gian ở Chelsea đã giúp ông hiểu rõ về văn hóa bóng đá Anh, về cách tiếp cận và giao tiếp với cầu thủ Anh. Điều này có thể sẽ là chìa khóa giúp ông vượt qua những thách thức mà các tiền nhiệm ngoại quốc đã gặp phải.
Chỉ thời gian mới có thể trả lời câu hỏi: Tương lai của bóng đá Anh sẽ như thế nào? Dù sao, Thomas Tuchel giờ đây đã trở thành người nắm giữ vận mệnh của bóng đá Anh. Trên vai ông là kỳ vọng của cả một quốc gia, khát khao về một danh hiệu lớn đã kéo dài gần 60 năm. Liệu "Der Professor" có thể viết nên trang sử mới cho Tam Sư, hay sẽ trở thành một ví dụ nữa cho thấy bóng đá quốc tế là một thử thách quá lớn, ngay cả đối với những bộ óc xuất chúng nhất?
Cuộc hành trình mới của Tam Sư dưới sự dẫn dắt của Thomas Tuchel hứa hẹn sẽ là một chương đầy kịch tính trong lịch sử bóng đá Anh.
Hoàng Hương