Ngân hàng Thế giới (WB) ước tính, thời trang là một trong những ngành công nghiệp gây ô nhiễm nhất toàn cầu- chiếm tới 10% lượng khí thải nhà kính.
Cô Lee So-yeon, 30 tuổi, từng là một tín đồ mua sắm trong quá khứ. Mỗi ngày, cô đều ngắm nghía và mua sắm quần áo mới- cho đến khi một chiếc áo khoác mùa đông có giá 1,5 USD đã “đánh thức” cô. Đó là một ngày vào 6 năm trước, khi nhìn vào chiếc áo khoác siêu rẻ tại một cửa hàng H&M ở Mỹ, nơi cô đang làm việc, Lee So-yeon tự hỏi vì sao một sản phẩm may mặc có thể bán với giá rẻ như vậy.
Một nhà kho chứa đầy quần áo, chăn ga gối đệm, thú nhồi bông và phụ kiện cũ xuất khẩu ra nước ngoài tại Paju (Hàn Quốc)
Từ đó, Lee So-yeon tìm hiểu sâu hơn về Fast fashion (hay “thời trang nhanh”)- thuật ngữ được sử dụng để chỉ “sản phẩm may mặc giá cả phải chăng, được sản xuất nhanh chóng bởi các thương hiệu thời trang phổ biến và thông dụng, dựa trên các ý tưởng và thiết kế được lấy cảm hứng từ các bộ sưu tập thời trang nổi tiếng”. Cô nhận ra rằng, đằng sau sự tiện lợi, tác động tiêu cực của sản phẩm thuộc thể loại này không hề ít; chẳng hạn, gây ô nhiễm môi trường, làm con người tiêu xài hoang phí, tác động đến ngân sách cá nhân và hộ gia đình, không đảm bảo sức khỏe thân thể và tinh thần của lao động- nhất là lao động nữ- hoạt động trong lĩnh vực may mặc…
“Trước đây, mỗi ngày trong tuần, tôi thường mua ít nhất là một bộ quần áo. Có loại mắc tiền, có loại không mắc lắm, thậm chí có sản phẩm mua ở lề đường với giá dưới một USD. Tuy nhiên, tôi phát hiện ra, một trong những lý do mà “thời trang nhanh” có giá rẻ như vậy là vì lao động nữ làm ra chúng bị trả lương rất thấp. Hơn nữa, mô hình kinh doanh này lại gây ra tác hại đáng kể đến môi trường. Vì vậy, 6 năm nay tôi không mua “thời trang nhanh” nữa và dần trở thành một nhà hoạt động vì môi trường”- cô Lee So-yeon chia sẻ.
Từ khi chia tay “thời trang nhanh”, tủ quần áo của cô Lee So-yeon nhỏ gọn hơn rất nhiều, hiện tại chỉ bao gồm quần áo cũ của cô và một số quần áo, phụ kiện đã qua sử dụng mà cô nhận được từ gia đình, bạn bè; đặc biệt nhất là một chiếc áo khoác da cổ điển từng thuộc về mẹ cô: “Bạn biết không, không giống như “thời trang nhanh”- thường được thiết kế để vứt đi sau vài lần mặc, các sản phẩm may mặc tôi đang có đều không thể thay thế được vì chúng mang trong mình một câu chuyện và lịch sử riêng. Hơn hết, lại thân thiện với môi trường”.
Là một nhà hoạt động vì môi trường, cô Lee So-yeon định kỳ tổ chức các buổi trao đổi quần áo cũ với gia đình, bạn bè và đã xuất bản một cuốn sách với nội dung thúc đẩy ý tưởng “coi trọng quần áo cũ vì câu chuyện đằng sau nó”, thay vì chạy theo những xu hướng phù du. Cô cũng là thành viên của một phong trào toàn cầu nhỏ về sử dụng quần áo cũ, đối tượng chính là phái nữ , để lan tỏa việc hạn chế tiêu dùng lãng phí.
Cô Tanya Dastyar, người sáng lập ứng dụng Lucky Sweater, cho biết, ứng dụng cho phép người dùng trao đổi các món đồ trong tủ quần áo của mình với nhau, tập trung vào các thương hiệu bền vững: “Chúng ta được “lập trình” để cho rằng, cách duy nhất để thể hiện phong cách thời trang hoặc chứng tỏ mình xinh đẹp hay hợp thời trang là trang phục mới. Tuy nhiên, vẫn có thể hợp thời trang, cảm thấy thoải mái và trông tuyệt vời khi phối lại quần áo cũ. Mặc dù việc trao đổi quần áo cũ không mang lại cảm giác hưng phấn nhanh chóng như khi mua các sản phẩm “thời trang nhanh” nhưng về lâu dài, sẽ mang lại ích lợi hơn.
Ngân hàng Thế giới (WB) ước tính, thời trang là một trong những ngành công nghiệp gây ô nhiễm nhất toàn cầu- chiếm tới 10% lượng khí thải nhà kính. Dữ liệu ngành cho thấy, hầu hết quần áo hiện đều được làm từ các vật liệu tổng hợp như nylon và polyester, về cơ bản là nhựa và không phân hủy sinh học trong bãi rác.
Hàn Quốc hiện là quốc gia xuất khẩu quần áo cũ lớn thứ 5 trên thế giới, đa phần xuất sang các quốc gia đang phát triển- nơi không có khả năng xử lý rác thải từ mặt hàng này một cách đầy đủ. Anh Kim Dong-hyun, người điều hành một nhà máy xuất khẩu quần áo cũ, cho biết: “Ở Hàn Quốc, nhiều người vẫn tránh mua quần áo đã qua sử dụng, hãn hữu lắm mới dùng. Những người muốn thanh lý quần áo cũ cũng có người ý thức chưa cao, đôi khi trong thùng đồ còn có bỉm tã bẩn và thức ăn thừa”.
Tùng Anh (Theo AsiaOne)