Triều đại Quỷ Đỏ của Ruben Amorim đã khởi đầu với những dấu hiệu đầy chông gai, thách thức sau trận hòa khó nhọc 1-1 với chủ nhà Ipswich Town. Giấc mơ tươi đẹp của CĐV Man United đến thần tốc như pha ghi bàn của Marcus Rashford, nhưng cũng nhanh chóng bị dập tắt chỉ sau 45 phút thi đấu đầu tiên.
Trong một thoáng suy nghĩ, Ruben Amorim rất có thể đã mỉm cười, thầm nghĩ rằng: “Premier League cũng đâu quá khó!”. Thì đó, chỉ vừa dạo bước bên đường biên, thêm cái bắt tay, và 84 giây sau tiếng còi khai cuộc, một bàn thắng cho Manchester United. Và các lãnh đạo của MU hẳn cũng cho rằng khoản đầu tư vào một trong những chiến lược gia trẻ tuổi được nhắc đến nhiều nhất châu Âu... rất xứng đáng.
Nhưng rồi United lại hiện nguyên hình, và mọi thứ bắt đầu trở nên khác biệt. Colin Trainor, chuyên gia phân tích dữ liệu bóng đá tại StatsPerform, phân tích:
“Đây là một Manchester United luôn chật vật để khuất phục những đội bóng thi đấu với tinh thần, niềm tin, sự táo bạo và không chút sợ hãi. Đội hình được Amorim cải tổ chỉ sau 15 phút thi đấu lại rơi vào lối mòn quen thuộc. Họ không ghi thêm bàn thắng nào và các chỉ số thống kê sau hiệp đầu cho thấy họ không có ý định và không thể làm điều đó. Kết thúc trận đấu, phần lớn các chỉ số thống kê nghiêng về phía Ipswich áo xanh, còn United lầm lũi ra về với một trận hòa có lẽ là công bằng cho cả hai đội”.
Công bằng mà nói, United đã phần nào khởi sắc hơn so với “đám tàn quân hỗn loạn” mà Erik ten Hag để lại. Sự hỗn loạn trong những tuần cuối cùng của chiến lược gia người Hà Lan đã biến mất. United đã làm tốt hơn những điều cơ bản. Họ không còn liên tục để mất bóng. Họ nhớ ra rằng mình cần phải chạy. Marcus Rashford đá ở vị trí tiền đạo và ghi một bàn thắng đẹp mắt. Tuy nhiên, chừng đó là chưa đủ. Họ không cầm được ở bóng ở giữa sân. Những pha lên bóng có nét nhất chỉ là những đường chuyền ở 1/3 sân nhà và thiếu những ý tưởng cụ thể khi đưa được bóng sang sân đối phương.
Các chuyên gia cũng hóm hỉnh bình luận rằng hình ảnh Roy Keane đối đầu với một cổ động viên khiếm nhã của Ipswich, khi ông chuẩn bị bình luận cho Sky bên đường biên mới tiêu biểu cho một MU chiến đấu mạnh mẽ, hơn là cách các cầu thủ thể hiện trên sân. “Ít nhất trận đấu này không sụp đổ xung quanh tân HLV như những gì đã xảy ra với Ten Hag. United vẫn trụ vững cho đến phút cuối cùng. Họ không hề lùi bước, và khi Onana phải thực hiện pha cứu thua cuối cùng – ở phút 87 từ cầu thủ dự bị Conor Chaplin của Ipswich – anh đã làm được. Đó có lẽ là màn trình diễn thuyết phục nhất của họ. Đáng tiếc, nó lại xảy ra ở vị trí cuối cùng trong đội hình - và đó chưa bao giờ là một điều tích cực với một đội bóng chiến thắng”, Renato Maurizio, nhà phân tích bóng đá độc lập, nhấn mạnh.
Không có gì phải xấu hổ khi hòa trên sân Ipswich. Amorim có chưa đầy một tuần để làm việc với các cầu thủ, để huấn luyện họ theo sơ đồ 3-4-2-1 mà ông đã luôn áp dụng. Nó chắc chắn không thể hoàn hảo, và thực tế là nó không hoàn hảo. Nhưng nó đã tốt hơn ở một số khía cạnh, và có lẽ vậy là đủ đối với Amorim lúc này. “Ông ấy đã tỏ ra khá kín tiếng. Phong cách hòa mình vào hậu trường là cách ông thể hiện trước khi trận đấu bắt đầu. Tuy nhiên, đội hình của ông đã nói lên niềm tin và sự đánh giá của ông. Rashford đá tiền đạo. Diogo Dalot và Amad Diallo trẻ tuổi đảm nhiệm vai trò hậu vệ cánh. 250 triệu bảng cầu thủ mới được mua về ngồi trên băng ghế dự bị”, Simon Jordan, cựu Chủ tịch C.Palace, nhận định.
Hiển nhiên, Manchester United thời hiện đại không còn khiến đối thủ phải khiếp sợ, và theo thời gian, đội bóng của Kieran McKenna đã tìm ra cách để trở lại bằng cách khoét sâu vào khoảng trống ở trung tâm hàng tiền vệ lão hóa của United. Trên hàng công, Liam Delap không ghi bàn nhưng vẫn tỏ ra hữu dụng, trong khi Omari Hutchinson thi đấu thông minh và đột biến.
Vậy là, màn ra mắt Premier League của Amorim kết thúc mà không có bất kỳ sự hỗn loạn nào. Và may mắn là MU vẫn còn đạn trong súng. Đó là một khởi đầu... không đến nỗi tồi, theo một cách nào đó.
Hoàng Hương