Hơn nửa năm trời, 12 trận đấu trôi qua trong sự im lặng đến tột cùng. Cuối cùng, cơn hạn hán bàn thắng của Marcus Rashford cũng đã kết thúc. Cú đúp vào lưới Barnsley tại Carabao Cup sau bàn thắng khai thông bế tắc trong chiến thắng quan trọng 3-0 trước Southampton cuối tuần trước như cơn mưa rào tưới mát tâm hồn khô cằn của các Manucian.
Bất ổn từ chiến thuật đến tâm lý
Mọi thứ bắt đầu thay đổi khi Rashford được bố trí chơi tự do ở hành lang trái, kết hợp với Zirkzee, tạo thành mũi khoan lợi hại khoét sâu vào vị trí giữa cánh và trung lộ đối phương. Pha lập công của anh vào lưới Southampton là kết tinh của sự chính xác đến từng milimet, một cú cứa lòng hiểm hóc từ sát vạch 16m50 găm thẳng vào góc xa khung thành.
Rashford là một phần của vấn đề, nhưng câu hỏi quan trọng hơn là: Manchester United thực sự muốn gì ở ngôi sao của họ? HLV Ten Hag liên tục khẳng định màn trình diễn của Rashford phụ thuộc vào lối chơi chung của toàn đội. Tuy nhiên, thông điệp của ông trở nên mập mờ, khi chúng ta đi tìm câu trả lời chính xác về vai trò mà chiến lược gia người Hà Lan muốn Rashford đảm nhiệm. Điều này bộc lộ rõ nét nhất khi Ten Hag lý giải về những tiếng la ó của người hâm mộ sau thất bại trước Liverpool.
"Rashford có thể chơi tiền đạo cắm và một trong những ý tưởng của tôi là rút Zirkzee và Alejandro Garnacho ra, để Rashford ở lại. Cậu ấy đã tạo ra hai cơ hội rất ngon ăn. Nếu tiếp tục làm việc chăm chỉ, tiếp tục chiến đấu như hiện tại, bàn thắng sẽ đến", Ten Hag chia sẻ.
Vậy, vai trò của Rashford là kiến tạo cho tiền đạo cắm hay xâm nhập vòng cấm từ cánh trái và ghi bàn đều đặn? Anh hoàn toàn có khả năng làm tốt cả hai, như những gì đã thể hiện trong các mùa giải 2019-20, 2020-21 và 2022-23, khi ghi 45 bàn và có 22 kiến tạo sau 103 trận ra sân tại Premier League.
Sự sa sút chung của Man United góp phần không nhỏ vào màn trình diễn kém cỏi của Rashford. Triết lý bóng đá tấn công nhanh, chuyển đổi trạng thái chớp nhoáng mà Ten Hag áp dụng trong mùa giải 2022-23 dựa trên nền tảng hàng thủ vững chắc, với Casemiro là hòn đá chặn đáng tin cậy, chỉ để thủng lưới 43 bàn sau 38 trận.
Điều này đồng nghĩa với việc Man United thường xuyên giành lại bóng ở phần sân đối phương hoặc hút đối thủ dâng cao trước khi tung ra đòn kết liễu. Nhận bóng trong những tình huống như vậy, Rashford có không gian và thời gian để đối mặt với hàng thủ đang lùi về, tạo ra những cơ hội ngon ăn hơn.
Tuy nhiên, khi sự chắc chắn ở hàng thủ bị xói mòn ở mùa giải trước, hiệu quả trong các tình huống chuyển đổi tấn công của Man United cũng giảm sút. Chấn thương là một phần nguyên nhân, nhưng sự cứng nhắc về mặt chiến thuật của Ten Hag cũng khiến Quỷ đỏ phải trả giá. Hầu hết những khoảnh khắc tỏa sáng của Rashford ở mùa giải trước đều đến từ những pha bóng tốc độ, khi Man United đưa bóng lên phía trước một cách nhanh chóng.
Đối tác tin cậy
Tốc độ bùng nổ và khả năng đi bóng lắt léo biến Rashford thành mối đe dọa thường trực khi có không gian. Tuy nhiên, anh lại gặp khó khăn trước những hàng thủ được tổ chức tốt, bịt kín mọi khoảng trống và không cho anh cơ hội cắt vào trong dứt điểm. Rashford thường chơi hay hơn khi được hỗ trợ bởi một hậu vệ cánh trái có khả năng tấn công và dâng cao.
Luke Shaw là lựa chọn lý tưởng nhất, nhưng chấn thương đã cản trở anh rất nhiều. Sự hiện diện của Shaw ảnh hưởng trực tiếp đến phong độ của Rashford. Trong các mùa giải 2019-2020, 2020-2021 và 2022-2023, Shaw ra sân 87 trận tại Premier League, trung bình 29 trận mỗi mùa, cao hơn nhiều so với con số 20,9 trận/mùa trong suốt sự nghiệp của anh. Mùa giải trước, Shaw chỉ thi đấu 12 trận và vẫn chưa ra sân một phút nào ở mùa giải năm nay.
Khi Shaw vắng mặt, những lựa chọn thay thế khác của Man United lại không phù hợp với Rashford. Sergio Reguilon và Aaron Wan-Bissaka (đã rời CLB) chậm chạp trong việc dâng cao, đặc biệt là ở những tình huống chuyển đổi trạng thái. Dalot (và đôi khi là Sofyan Amrabat) lại thường bó vào trung lộ và sử dụng chân phải thuận của mình để thực hiện các đường chuyền.
Hoàng Hương