Ngày 6/11, đội tuyển Việt Nam với 32 thành viên đầu tiên sẽ chính thức hội quân, chuẩn bị cho loạt trận mở màn vòng loại World Cup 2026. Mục tiêu của tuyển Việt Nam là phải có ít nhất 4 điểm từ 2 trận đấu trước tuyển Philippines và Iraq.
Mục tiêu 4 điểm
Đội tuyển Việt Nam sẽ chính thức khởi tranh vòng loại World Cup 2026 bằng chuyến làm khách tại Philippines ngày 16/11, trước khi trở về sân nhà Mỹ Đình để tiếp đón đối thủ Iraq ngày 21/11. Bảng F hứa hẹn sẽ là cuộc đua đầy "cạm bẫy" đối với tuyển Việt Nam, bởi sau 2 trận đấu vào tháng 11, sẽ là 2 trận đấu liên tiếp với kình địch Indonesia vào tháng 3/2024. Đáng lưu ý, 2 đội xếp nhất nhì mỗi bảng đấu ở vòng loại thứ 2 World Cup 2026, ngoài việc giành quyền lọt vào vòng 3 cũng sẽ đoạt vé dự Asian Cup 2027. Đó cũng là lý do VFF không đặt thành tích cụ thể tại SEA Games 32, chỉ xét duyệt năng lực, hiệu quả làm việc của ông Troussier tại mặt trận chính là vòng loại World Cup 2026. Trên cơ sở đó, mục tiêu đội tuyển Việt Nam đặt ra rất rõ ràng: bằng mọi giá phải có ít nhất 4 điểm sau 2 lượt trận đầu tiên này.
Theo giới quan sát, tuyển Philippines có nhiều cầu thủ khéo léo, giỏi rê dắt, chuyền và sút bóng. Đội cũng sở hữu những cầu thủ có thể lực tốt, có thể thi đấu tốt trước những đối thủ có thể lực vượt trội. Điều này cho phép họ giành chiến thắng trong các cuộc đấu tay đôi trên không, nhanh chóng bao phủ mặt sân và duy trì cường độ cao trong suốt trận đấu. Tuy nhiên, hạn chế của tuyển Philippines là thiếu chiều sâu lực lượng. Họ phụ thuộc rất nhiều vào một số cầu thủ chủ chốt. Một khi xảy ra chấn thương hoặc án treo giò nhằm vào những cầu thủ này, thành tích của đội có thể ảnh hưởng đáng kể. Sự không nhất quán này có thể cản trở cơ hội đạt được thành công của họ.
Về tuyển Iraq, đội bóng này nổi tiếng với kỷ luật chiến thuật và tính tổ chức trên sân. Lối chơi của tuyển Iraq được xây dựng dựa trên nền tảng phòng ngự vững chắc, các hậu vệ không ngần ngại tắc bóng quyết liệt. Trên hàng tiền vệ, Iraq sở hữu những tiền vệ chất lượng, có thể kiểm soát nhịp độ trận đấu và phân phối bóng hiệu quả. Đội thành thạo trong các tình huống cố định, với những cầu thủ có năng lực không chiến mạnh mẽ và có thể ghi bàn hoặc tạo cơ hội từ các quả phạt góc, đá phạt và ném biên. Hạn chế của đội là phong độ thiếu ổn định. Cũng như Philippines, đội thường dựa chủ yếu vào một số cầu thủ chủ chốt, dẫn tới kết quả thi đấu có thể bị ảnh hưởng nếu nhóm cầu thủ trụ cột này vắng mặt. Hạn chế lớn nhất của đội là không có điều kiện thi đấu quốc tế. Việc thiếu kinh nghiệm thực chiến có thể khiến họ khó thích nghi với các phong cách và chiến lược chơi khác nhau.
Diện mạo đích thực
HLV Philippe Troussier vẫn duy trì 40% tân binh hoặc cầu thủ trẻ trong những lần tập trung. Thể hiện là việc có 13 cầu thủ, như thủ môn Văn Việt; hậu vệ Tuấn Dương, Văn Cường, Minh Trọng, Tuấn Tài, Duy Cương; tiền vệ Văn Luân, Văn Toản, Thái Sơn, Văn Đô; tiền đạo Văn Tùng, Thanh Nhàn, Đình Bắc được triệu tập lần này.
Dưới thời HLV người Pháp, tuyển Việt Nam đã chơi theo nhiều hệ thống khác nhau, như 4-4-2, 4-4-1-1, 3-5-2, 3-4-3… Ông Troussier cũng đang nỗ lực cách mạng nhân sự, trẻ hóa đội tuyển, đưa vào đội hình nhiều cầu thủ trẻ và tìm kiếm những tài năng trẻ tiềm năng. Điều này đã mang lại sự tươi trẻ và năng động cho đội tuyển. Đặc biệt, ông đã đưa vào đội hình những cầu thủ có khả năng tấn công mạnh mẽ và tốc độ nhanh để tận dụng các cơ hội ghi bàn; đặt nặng công việc rèn luyện thể lực và tư duy tác chiến cho các cầu thủ, cải thiện khả năng chịu đựng và tư duy chiến thuật của đội tuyển.
Hạn chế của tuyển Việt Nam là năng lực ghi bàn. Ở lần tập trung này, có tới 7 tiền đạo được triệu tập. Mỗi cầu thủ đều có một số điểm mạnh riêng, nhưng lại chưa đủ tròn trịa để đáp ứng yêu cầu. Hiệu suất ghi bàn không phải vấn đề của riêng ông Troussier, mà kéo dài từ nhiều đời HLV trước. Các chỉ số thống kê của các tiền đạo được triệu tập cho thấy HLV Troussier đang thiếu một tiền đạo xuất chúng trong đội hình. Đây rõ ràng là thách thức không nhỏ cho HLV người Pháp!
Hoàng Hương