“Anh chưa về Mẹ ạ! Nhưng Mẹ ơi đừng buồn! Hồn cốt máu anh con. Đã hóa thành Đất nước…”- Đó là những lời thơ mộc mạc, ấm áp, chứa chan tình cảm trong bài thơ "Không thể và có thể"- như một nén tâm nhang của tác giả Quản Minh Cường- Phó Bí thư Tỉnh ủy, Trưởng đoàn ĐBQH tỉnh Đồng Nai khóa XV, nhằm tri ân các anh hùng liệt sĩ.
Hôm nay tôi đứng đây
Giữa yên bình Xuân Lộc
Mà không thể gặp anh
Bởi Đất - Trời cách mặt
***
Không thể nghe anh hát
Khúc quân hành hoan ca
Bởi anh đã đi xa
Yên trong lòng đất Mẹ
***
Gió Đồng Nai hiu nhẹ
Như lời anh thầm thì
Nỗi lòng người lính quê
Dạt dào tình đất nước
***
Vì bình yên Tổ quốc
Mà anh đã hiến dâng
Cao đẹp tuổi thanh xuân
Cả cuộc đời trọn vẹn…
***
Có thể ta vẫn biết
Bậu cửa Mẹ chờ mong
Nửa thế kỷ cắt lòng
Gọi thầm anh trong dạ
***
Anh chưa về Mẹ ạ
Nhưng Mẹ ơi đừng buồn
Hồn cốt máu anh con
Đã hóa thành Đất nước
***
Anh đã thành biểu tượng
Thành hạnh phúc ấm no
Thành độc lập, tự do
Vẻ vang trời đất Việt
***
Bằng máu anh đã đổ
Sắc cờ thêm thắm hồng
Thêm xanh núi xanh sông
Thêm tháng ngày hạnh phúc…
***
Linh thiêng chiều Xuân Lộc
Xin cúi đầu trước anh!
(Viết nhân dịp viếng các anh hùng liệt sĩ tại Đài Liệt sĩ Xuân Lộc, Đồng Nai)